10:25:28 | 26/10/2012
Cao nguyên đá Đồng Văn – miền biên viễn cực Bắc của Việt Nam, không biết từ bao giờ đá đã có ở nơi đây, chỉ biết rằng ở đây, đá như có số phận, có linh hồn.
Với Đồng Văn, hành trình một đời người, hành trình một cộng đồng gắn liền với đá. Một sinh linh bé nhỏ ra đời, núm ruột hồng vùi vào trong đá. Nhà dựng trên đá có bờ rào đá bao bọc. Trai gái yêu nhau, lại ngồi trên đá thổi kèn lá dưới ánh trăng khuya. Trẻ em muốn khỏe mạnh thông minh, gia đình dâng lễ vật cầu thần đá che chở, phù hộ. Khi con người về với tổ tiên, cũng được đá bao bọc. Đá làm nên cuộc sống, để mỗi cây ngô cũng mọc lên từ hốc đá. Rồi các lễ hội truyền thống, những phiên chợ quanh năm rực rỡ, nồng nàn, được mở ra trên đá…
(1).jpg)
Các “ vườn đá”, “ rừng đá” rất đa dạng và phong phú. Sự đa dạng địa chất cao, cùng với sự thay đổi của khí hậu đã tạo ra các vườn đá, rừng đá có những đặc điểm khác nhau, tạo ra những hình thù, hình dạng rất kỳ thú và hấp dẫn như vườn đá Khâu Vai ( huyện Mèo Vạc) các chóp đá thường có dạng bông hoa, nhụi hoa, nhánh hoa với muôn vẻ; vườn đá Lũng Pù ( huyện Mèo Vạc) mỗi chóp đá, tảng đá, tháp đá lại hình thù như: Rồng cuộn, Hổ ngồi…Khác với Khâu Vai, Lũng Pù , bãi Hải cẩu Vần Chải ( huyện Đồng Văn) các sản phẩm phong hóa karst là lớp lớp các phiến đá tròn nhẵn xếp gối lên nhau, trông tựa như đàn Hải cẩu hàng nghìn con, đen bóng tựa vào nhau nghỉ trên “ bãi biển” bình yên, tạo cho du khách cảm giác bất ngờ, ngạc nhiên.
.jpg)
Không ít các nhà thơ, nhà văn cũng như các du khách khi đứng trước vẻ đẹp của vùng Cao nguyên đá Đồng Văn đã “thức cảnh si tình” cho ra đời nhiều tác phẩm văn, thơ nổi tiếng ca ngợi về vùng đất này như: Bài hát “ Chiều đông Mèo Vạc” của Nhạc sỹ Nguyễn Trùng Thương, với âm hưởng sâu lắng, chữ tình “…gió lạnh buồn mênh mông núi đá tai mèo, rường đá trập trùng, rừng đá trập trùng. Đá trước đá sau rừng núi đá nuôi bao người khôn lớn, sống trên đá chết vùi trong đá, vẫn anh hùng vượt khó đi lên.
Mai Hương